Phm Cao Hoàng

Luân Hoán

 

_0 pch

 

 

 

 

 

 

 

 

 

qua nét vẽ Đinh Cường

thấy ông thật nghệ

đời thường chẳng b́nh thường

đúng thứ thiệt thi

 

mắt sáng vầng trán cao

thong dong ḍng tóc lượn

mũi môi dáng anh hào

hồn cúc hoa thắm đượm

 

cặp kính cận điểm trang

một đời nặng sách vở

khởi từ thuở trường làng

đất Phú Yên, Phú Thứ

 

con chữ theo chân ông

lên Đại học Đà Lạt,

phạm đất Qui Nhơn,

đến Sài G̣n phạm

 

nghề cầm phấn làm thầy

chuyển trường như chuyển bến

Duồng, Đức Trọng, Trạm Hành,

Đà Lạt... mời ông đến

 

chắc ông cả đàn

nữ sinh thầy giáo

Cúc Hoa sắp hàng

sao ưu tiên tuyển mộ ?

 

khởi nghiệp đời thơ xanh

từ một-chín-sáu-chín

với Đi Giữa Chiến Tranh (1)

vinh thăng ngay thi

 

mặt trận ông hành quân

toàn chiến địa hiển hách:

Vấn Đề, Văn, Bách Khoa,

Khởi Hành cùng Ư Thức,

Tuổi Ngọc tỏa mùi hoa

cho t́nh thơm Thời Tập...

 

đời đẹp nhờ thi ca

ông người làm đẹp

Hành Phương Đông đậm đà (1)

vẫn Cúc Hoa trên hết (2)

 

tạm gói cả đời thơ

trong tinh hoa mấy tập:

Đời Như Một Khúc Nhạc Buồn

Quê Nhà cùng Mây Khói

Tạ Ơn Những Giọt Sương (3)

 

tôi không vẽ chân dung

từng nụ thơ ông nở

chuyện này khó cùng

dành riêng các thức giả

 

tôi cũng ưa làm thơ

nên thường trực thơ thẩn

mon men cửa vào

những tâm hồn bay bổng

 

ông, ấn tượng đầu tiên

với tôi, cái tên gọi

không phải chỉ duyên

c̣n rất quí phái

 

tôi rất khoái từ “Cao”

không hiểu sao lạ vậy

từHoànggiống như sao

quyền uy cùng lộng lẫy

 

danh xưng như tên vua

đúng rất hấp dẫn

từ đó càng chóng ưa

những ḍng chữ cẩn thận

 

bút hiệu, theo riêng tôi

đóng một phần quan trọng

thể tôi dở hơi

nhưng t́nh thiệt như vậy

 

sẽ rất linh tinh

nếu điểm trang vụng nét

xin ông đừng giật ḿnh

nh́n ông qua tôi vẽ

 

nghe nói ông khá nghiêm

hơi khó tính một chút

nhưng vẫn thừa xuề x̣a

nh́n đời rất châm chước

 

lẽ trăm nhà thơ

cả trăm người lăng mạn

với trái tim ngọt ngào

luôn yêu đời, rộng lượng

 

tin, vịn vào điểm này

tôi đùa không sợ giận

quen ông ngắn ngày

t́nh bạn vừa đủ thấm

 

ngồi so lại năm sinh

ông vào đời bốn chín

sau tôi những tám năm

vẫn đề huề bạn

 

thật tuyệt vời Cúc Hoa

b́nh dị loài hoa cúc

hương thân mật đậm đà

Phạm Cao Hoàng vàng rực

 

mời ông ghé sát tai

cho tôi hỏi nho nhỏ:

truyện, nhạc ông lai rai

t́nh em hoa cúc ?

 

thành thật cảm ơn ông

mang tôi Về Chốn (4)

ngồi nghe ông trải ḷng

thắm thiết ḍng bút :

 

Mơ-Cùng-Tôi-Giấc-Mơ-

Đà-Lạt (4) thơm kỷ niệm

mời ông cụng cái nào

mừng đời trang điểm

 

Luân Hoán

 

ghi chú:

(1) tên hai bài thơ đặc biệt của PCH

(2) quí danh PCH

(3) tên thi phẩm đă xuất bản của PCH

(4) tên sách DVD của PCH

 

 

tiểu sử

PHẠM CAO HOÀNG

 

Sinh năm 1949 tại Phú Thứ, Tuy Ḥa, Phú Yên.

 

Đă họccác trường: tiểu học Phú Thứ (Phú Yên), trung học Nguyễn Huệ (Phú Yên), phạm Qui Nhơn (B́nh Định), Đại Học Đà Lạt (khoa triết học), Đại Học Phạm Sài G̣n (khoa Tiếng Việt Tiếng Anh).

 

Từ 1969 đến 1999 dạy học qua các địa phương: Duồng (B́nh Thuận), Hiếu Xương (Phú Yên),Trạm Hành (Lâm Đồng, )Đức Trọng (Lâm Đồng), Đà Lạt (Lâm Đồng).

 

Cùng Cúc Hoa 3 con gái sang Mỹ định từ năm 1999.

1999 – 2005: sốngSeattle.

2005 – hiện nay: sốngVirginia.

 

Khởi viết từ năm 1969, bài thơ đầu tay bài ĐI GIỮA CHIẾN TRANH (1969).

Trước 1975, cộng tác với các tạp chí văn họcSài G̣n: VĂN,  BÁCH KHOA, VẤN ĐỀ, THỜI TẬP,  KHỞI HÀNH,  Ư THỨC, TUỔI NGỌC…

 

Bài thơ dài nhất: HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG (164 câu, 1971).

Bài thơ ngắn nhất: THĂM MỘT NGƯỜI BẠN   (4 câu, 1976).

Bài thơ được nhiều người biết đến: NHỚ CÚC HOA (1974).

Nguồn cảm hứng để đi vào thi ca: năm 1965 đọc được bài thơ VU VƠ của Tế Hanh, thích bài thơ này bắt đầu yêu mến thi ca.

 

Ngoài thơ, Phạm Cao Hoàng viết một số ca khúc truyện ngắn.

 

Trước 1975, đă xuất bản 2 tập thơ: ĐỜI NHƯ MỘT KHÚC NHẠC BUỒN (Đồng Dao, Sài G̣n, 1972) TẠ ƠN NHỮNG GIỌT SƯƠNG (Đồng Dao, Sài G̣n, 1974). Năm 2010, xuất bản tuyển tập thơ MÂY KHÓI QUÊ NHÀ (Thư Ấn Quán, Hoa Kỳ, 2009) bao gồm một số bài thơ chọn lọc trước sau 1975.